Thứ Năm, 2 tháng 4, 2015

CHƯƠNG 2 - Thư 1 Gửi Tín Hữu Cô-rin-tô

 (1) Thưa anh em, khi tôi đến với anh em, tôi đã không dùng lời lẽ hùng hồn hoặc triết lý cao siêu mà loan báo mầu nhiệm của Thiên Chúa. (2) Vì hồi còn ở giữa anh em, tôi đã không muốn biết đến chuyện gì khác ngoài Ðức Giêsu Kitô, mà là Ðức Giêsu Kitô chịu đóng đinh vào thập giá. (3) Vì thế, khi đến với anh em, tôi thấy mình yếu kém, sợ sệt và run rẩy. (4) Tôi nói, tôi giảng mà chẳng có dùng lời lẽ khôn khéo hấp dẫn, nhưng chỉ dựa vào bằng chứng xác thực của Thần Khí và quyền năng Thiên Chúa. (5) Có vậy, đức tin của anh em mới không dựa vào lời lẽ khôn ngoan người phàm, nhưng dựa vào quyền năng Thiên Chúa.
(6) Thế mà điều chúng tôi giảng dạy cho các tín hữu trưởng thành cũng là một lẽ khôn ngoan, nhưng không phải là lẽ khôn ngoan của thế gian, cũng không phải của các thủ lãnh thế gian này, là những kẻ sớm muộn gì cũng phải diệt vong. (7) Trái lại, chúng tôi giảng dạy lẽ khôn ngoan nhiệm mầu của Thiên Chúa đã được giữ bí mật, lẽ khôn ngoan mà Thiên Chúa đã tiền định từ trước muôn đời, cho chúng ta được vinh hiển. (8) Không một ai trong các thủ lãnh thế gian này đã được biết lẽ khôn ngoan ấy, vì nếu biết, họ đã chẳng đóng đinh Ðức Chúa hiển vinh vào thập giá. (9) nhưng, như đã chép: Ðiều mắt chẳng hề thấy, tai chẳng hề nghe, lòng người không hề nghĩ tới, đó lại là điều Thiên Chúa đã dọn sẵn cho những ai mến yêu Người.
(10) Còn chúng ta, chúng ta được Thiên Chúa mặc khải cho, nhờ Thần Khí. Thật vậy, Thần Khí thấu suốt mọi sự, ngay cả những gì sâu thẳm nơi Thiên Chúa. (11) Vậy ai trong loài người biết được những gì nơi con người, nếu không phải là thần trí của con người trong con người? Cũng thế, không ai biết được những gì nơi Thiên Chúa, nếu không phải là Thần Khí của Thiên Chúa. (12) Phần chúng ta, chúng ta đã không lãnh nhận thần trí của thế gian, nhưng là Thần Khí phát xuất từ Thiên Chúa, để nhận biết những ân huệ Thiên Chúa đã ban cho chúng ta. (13) Ðể nói về những điều đó, chúng tôi không dùng những lời lẽ đã học được nơi trí khôn ngoan của loài người, nhưng dùng những lời lẽ học được nơi Thần Khí; chúng tôi dùng những lời lẽ Thần Khí linh hứng để diễn tả thực tại thuộc về Thần Khí. (14) Con người sống theo tính tự nhiên thì không đón nhận những gì của Thần Khí Thiên Chúa, vì cho đó là sự điên rồ; họ không thể biết được, bởi vì phải nhờ Thần Khí mới có thể xét đoán. (15) Nhưng con người sống theo Thần Khí thì xét đoán được mọi sự, mà chẳng có ai xét đoán được người đó. (16) Thật vậy, ai đã biết tư tưởng của Chúa, để chỉ vẽ Người? Còn chúng tôi, chúng tôi biết được tư tưởng của Ðức Kitô.
CHIA SẺ

Quyền lực (c.1-5). Thánh Phao-lô đã không theo như cách của các thầy dạy lưu động ở Corinto, họ là những người dựa vào khả năng hùng biện và sự thông minh xuất chúng. Niềm tin của Phao-lô ở nơi Thiên Chúa, chứ không phải nơi bản thân mình (Hc 4:6). Thánh nhân đã muốn những người tội lỗi tín thác vào quyền năng của Đức Ki-tô. Bạn có thể nghĩ bạn thiếu khả năng phục vụ Thiên Chúa, nhưng Thiên Chúa có thể biến sự yếu đuối của bạn thành sức mạnh. Tin Mừng vẫn tiếp tục hoạt động (Rm 1:16)!
Khôn ngoan (c.6-16). Những người Do thái đã hỏi những bằng chứng về quyền và những người Hy lạp tìm kiếm sự khôn ngoan, cả hai điều này đều có ở nơi Đức Giê-su Ki-tô (1:24). Một sự khôn ngoan của Thiên Chúa có sẵn cho những người trưởng thành (Dt 5:12-14). Hãy để cho Thần Khí của Thiên Chúa dạy bạn về Con Thiên Chúa từ Lời Ngài, và lớn lên trong Ngài.
Sự khôn ngoan và quyền năng đi với nhau. Cả hai cần đến nhau, và chúng giữ cho đời sống của người Ki-tô hữu được cân bằng. Đâu là những năng lực mà bạn nghĩ là cần thiết để sống chứng tá Tin Mừng trong môi trường của bạn?

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Kính mời quý ACE chia sẻ cảm nhận hoặc nêu thắc mắc ở đây. Xin cám ơn.
HHTLC