Thứ Sáu, 3 tháng 4, 2015

CHƯƠNG 3 - Thư 1 Gửi Tín Hữu Cô-rin-tô

 (1) Thưa anh em, về phần tôi, tôi đã không thể nói với anh em như những con người sống theo Thần Khí, nhưng như với những con người sống theo tính xác thịt, như với những trẻ nhỏ trong Ðức Kitô. (2) Tôi đã cho anh em uống sữa chứ không cho dùng thức ăn, vì anh em chưa chịu nổi. Nhưng bây giờ anh em cũng vẫn còn không chịu nổi, (3) vì anh em còn là những con người sống theo tính xác thịt. Bao lâu giữa anh em có sự ghen tương và cãi cọ, thì anh em chẳng phải là những con người sống theo tính xác thịt và theo thói người phàm sao? (4) Khi người này nói: "Tôi, tôi thuộc về ông Phaolô", và người khác: "Tôi, tôi thuộc về ông Apôlô", thì anh em chẳng là người phàm tục sao?
Vai trò thực sự của người rao giảng
(5) Vậy Apôlô là gì? Phaolô là gì? Ðó là những tôi tớ đã giúp cho anh em có đức tin, mỗi người đã làm theo khả năng Chúa ban. (6) Tôi trồng, anh Apôlô tưới, nhưng Thiên Chúa mới làm cho lớn lên. (7) Vì thế, kẻ trồng hay người tưới chẳng là gì cả, nhưng Thiên Chúa, Ðấng làm cho lớn lên, mới đáng kể. (8) Kẻ trồng người tưới đều như nhau, nhưng ai nấy sẽ được thù lao theo công khó của mình. (9) Thật vậy, chúng tôi là cộng sự viên của Thiên Chúa. Anh em là cánh đồng của Thiên Chúa, là ngôi nhà Thiên Chúa xây lên.
(10) Theo ơn Thiên Chúa đã ban cho tôi, tôi đặt nền móng như một kiến trúc sư lành nghề, còn người khác thì xây trên nền móng đó. Nhưng ai nấy phải coi chừng về cách mình xây cất. (11) Vì không ai có thể đặt nền móng nào khác ngoài nền móng đã đặt sẵn là Ðức Giêsu Kitô. (12) Người ta có thể dùng vàng bạc, đá quý, gỗ, cỏ, rơm mà xây trên nền đó. (13) Nhưng công việc của mỗi người sẽ được phơi bày ra ánh sáng. Thật thế, Ngày của Chúa sẽ cho thấy công việc đó, vì Ngày ấy tỏ rạng trong lửa; chính lửa này sẽ thử nghiệm giá trị công việc của mỗi người. (14) Công việc xây dựng của ai tồn tại trên nền, thì người ấy sẽ được lĩnh thưởng. (15) Còn công việc của ai bị thiêu hủy, thì người ấy sẽ phải thiệt. Tuy nhiên, bản thân người ấy sẽ được cứu, nhưng như thể băng qua lửa.
(16) Nào anh em chẳng biết rằng anh em là Ðền Thờ của Thiên Chúa, và Thánh Thần Thiên Chúa ngự trong anh em sao? (17) vậy ai phá hủy Ðền Thờ Thiên Chúa, thì Thiên Chúa sẽ hủy diệt kẻ ấy. Vì Ðền Thờ Thiên Chúa là nơi thánh, và Ðền Thờ ấy chính là anh em.
Kết luận
(18) Ðừng ai tự lừa dối mình. Nếu trong anh em có ai tự cho mình là khôn ngoan theo thói đời, thì hãy trở nên như điên rồ, để được khôn ngoan thật. (19) Vì sự khôn ngoan đời này là sự điên rồ trước mặt Thiên Chúa, như có lời chép rằng: Chúa bắt được kẻ khôn ngoan bằng chính mưu gian của chúng. (20) Lại có lời rằng: Tư tưởng kẻ khôn ngoan, Chúa đều biết cả: thật chỉ như cơn gió thoảng ngoài.
(21) Vậy đừng ai dựa vào phàm nhân mà tự hào. Vì tất cả đều thuộc về anh em; (22) dù là Phaolô, hay Apôlô, hay Kêpha, dù cả thế gian này, sự sống, sự chết, hiện tại hay tương lai, tất cả đều thuộc về anh em, (23) mà anh em thuộc về Ðức Kitô, và Ðức Kitô lại thuộc về Thiên Chúa.
CHIA SẺ

Trưởng thành (c.1-4). Chúng ta chẳng bao giờ đủ lớn để cai sữa tinh tuyền là Lời Chúa (1Pr 2:2), nhưng chúng ta không thể lớn mạnh trừ khi chúng ta đón nhận “thức ăn đặc” (Dt 5:12-14; Mt 4:4). Chúng ta lớn lên nhờ ăn và vận động (1 Tm 4:6-8), và phải làm cả hai việc này. Tuổi tác không phải là một sự bảo đảm cho việc trưởng thành thiêng liêng. Thánh Phao-lô phân biệt có hai nhóm những người tín hữu: một số sống bởi thế gian, một số sống nhờ giá trị thiêng liêng. Đâu là những loại thức ăn “đặc” mà Thiên Chúa vẫn mời gọi bạn thưởng thức, nhưng bạn vẫn chối từ vì quen với những loại thức ăn loãng (sữa)?
Mùa gặt (c.5-9). Mọi người có một vị trí trong mùa gặt của Thiên Chúa, và tất cả đang làm công việc của Ngài (Ga 4:34-38). Vì thế, chẳng nên cạnh tranh và so sánh, vì chỉ mình Đức Chúa nhận ra người làm việc và trao ban phần thưởng. Chẳng có sự khác biệt giữa những người tôi tớ bao lâu Đức Giê-su Ki-tô là Chúa của mùa gặt. Bạn có nhận ra vị trí của mình trên cánh đồng của Thiên Chúa, và bạn có hài lòng với vị trí mà Thiên Chúa đặt để bạn nơi cánh đồng của Ngài?
Xây dựng (c.10-17). Phao-lô viết về Giáo hội địa phương và vật liệu chúng ta có thể đóng góp vào nơi đó, nhưng một khi chúng ta là những thừa tác viên hãy dùng chính sự khôn ngoan của Thiên Chúa (Cn 2:1-5; 3:13-15). Dùng sự khôn ngoan của con người để thay thế Lời Thiên Chúa có nghĩa là xây dựng với những vật liệu dễ hư hoại mà sẽ bị tàn rụi khi Đức Ki-tô ngồi trên ngai xét xử. Chúng ta là đền thờ của Chúa Thánh Thần, đâu là những chất liệu của niềm tin giúp bạn xây dựng lên nền tảng của cuộc đời bạn?
Tôn vinh Thiên Chúa (c.18-23). Bởi vì những người tín hữu Corinto đã tôn vinh những  bậc thầy nhân loại (c.1:12) và sự khôn ngoan của con người, họ đã tước đoạt vinh quang của Thiên Chúa mà đáng lý phải thuộc về Ngài. “Đừng có ai lừa dối mình” là một lệnh truyền chứ không phải chỉ là một gợi ý. Qua cách sống của mình, bạn đang tôn vinh Thiên Chúa hay một ngẫu tượng nào khác?

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Kính mời quý ACE chia sẻ cảm nhận hoặc nêu thắc mắc ở đây. Xin cám ơn.
HHTLC