Thứ Sáu, 24 tháng 4, 2015

CHƯƠNG 7 - Thư 2 Gửi Tín Hữu Cô-rin-tô

 (1) Anh em thân mến, vì nắm được những lời hứa ấy, nên chúng ta hãy tẩy rửa hồn xác cho sạch mọi vết nhơ, và đem lòng kính sợ Thiên Chúa mà lo đạt tới mức thánh thiện hoàn toàn.
(2) Anh em hãy dành cho chúng tôi một chỗ trong lòng anh em. Chúng tôi đã không làm hại ai, không làm cho ai phải sạt nghiệp, không bóc lột ai. (3) Tôi nói thế không phải để lên án anh em, vì tôi đã từng nói: anh em hằng ở trong lòng chúng tôi, sống chết chúng tôi đều có nhau. (4) Tôi rất tin tưởng anh em, tôi rất hãnh diện về anh em. Tâm hồn tôi chứa chan niềm an ủi và tràn ngập nỗi vui mừng trong mọi cơn gian nan khốn khó.
Ông Phao-lô gặp lại ông Ti-tô ở Ma-kê-đô-ni-a
(5) Thật thế, khi đến Makêđônia, thân xác chúng tôi chẳng được nghỉ ngơi chút nào; trái lại, ở đâu cũng gặp gian nan khốn khó: bên ngoài phải chiến đấu, bên trong phải lo sợ. (6) Nhưng Thiên Chúa, Ðấng an ủi những kẻ yếu hèn, đã an ủi chúng tôi bằng cách sai anh Titô đến. (7) Chúng tôi được an ủi không những vì anh Titô đến, mà còn vì anh ấy đã được anh em an ủi. Anh ấy đã cho chúng tôi biết là anh em nóng lòng mong đợi, buồn phiền, nhưng vẫn đầy nhiệt tình đối với tôi, khiến tôi càng vui mừng hơn nữa.
(8) Dù trong bức thư trước tôi có làm cho anh em phải ưu phiền, tôi cũng không hối tiếc. Mà giả như có hối tiếc, vì thấy rằng bức thư ấy đã làm cho anh em phải ưu phiền, tuy chỉ trong chốc lát, (9) thì nay tôi lại vui mừng, không phải vì đã làm cho anh em phải ưu phiền, nhưng vì nỗi ưu phiền đó đã làm cho anh em hối cải. Thật thế, anh em đã phải ưu phiền do ý Thiên Chúa, nên chúng tôi không làm thiệt hại gì cho anh em. (10) Quả vậy, nỗi ưu phiền do ý Thiên Chúa làm cho chúng ta hối cải để được cứu độ: đó là điều không bao giờ phải hối tiếc; còn nỗi ưu phiền của thế gian thì gây ra sự chết. (11) Hãy xem những hậu quả mà nỗi ưu phiền, do ý Thiên Chúa, gây ra nơi anh em: bao nồng nhiệt, và hơn thế nữa: bao lời xin lỗi, bao ân hận, bao sợ hãi, bao ước mong, bao nhiệt tình, bao hình phạt; bằng mọi cách, anh em đã chứng tỏ mình vô can trong vụ này. (12) Vậy, nếu tôi đã viết thư cho anh em, thì không phải vì kẻ làm nhục hay người bị nhục, nhưng để cho thái độ nồng nhiệt của anh em đối với chúng tôi được tỏ hiện nơi anh em, trước mặt Thiên Chúa. (13) Ðó là điều an ủi chúng tôi.
Ngoài niềm an ủi đó, chúng tôi còn được đầy tràn một niềm vui lớn hơn nữa, khi thấy anh Titô vui mừng vì tất cả anh em đã làm cho tâm trí anh ấy được thư thái. (14) Nếu trước mặt anh ấy, tôi đã có đôi chút tự hào về anh em, thì tôi cũng không hổ thẹn. Trái lại, trong mọi sự, chúng tôi đã nói thật với anh em thế nào, thì thái độ tự hào của chúng tôi trước mặt anh Titô cũng chân thật như vậy.(15) Lòng anh ấy càng tha thiết quý mến anh em, khi nhớ lại anh em đã vâng lời, đã kính sợ và run rẩy đón tiếp anh. (16) Tôi vui mừng vì trong mọi sự tôi có thể tin cậy anh em.
CHIA SẺ
 Rửa sạch (c.1). Bạn nên cầu xin Thiên Chúa rửa sạch mình (Tv 51:2,7) và một điều tương tự khác là rửa sạch chính bạn cũng như gạt bỏ những điều làm cho ô uế (Is 1:16). Sự cách ly đôi khi đòi hỏi một cuộc phẫu thuật. Bạn có thấy mình cần phải cách ly với một điều gì đó để giúp cho bạn được nên thanh sạch hơn?
An ủi (c.2-7). Cùng một người đem đến niềm vui cho bạn cũng có thể gây cho bạn buồn phiền. Khi Ti-tô thuật lại rằng Hội thánh đã kỹ luật người phạm tội, Phao-lô đã vui mừng về điều đó. Đã có bao giờ bạn trở thành câu trả lời cho những lời cầu nguyện của một ai đó như Ti-tô đã là câu trả lời cho điều Phao-lô xin?
Làm sạch (c. 8-11). Nếu chúng ta hoán cải một cách nghiêm túc, chúng ta sẽ làm mọi sự chúng ta có thể để rửa sạch mọi sự. Ăn năn và hối hận thì chưa đủ; phải có một sự hoán cải được thể hiện với việc trở về. Hoán cải không phải là một hành động xảy ra một lần duy nhất, nhưng đó là chọn lựa một cách sống.
Chăm sóc (c.12-16). Cả Phao-lô và Ti-tô đã chăm sóc cho những người tín hữu ở Corinto, và đức ái này đã có ngày khải hoàn. Bạn liều lĩnh khi bạn yêu một ai đó, vì họ có thể làm bạn tổn thương; nhưng điều đó xứng đáng để liều để nên giống Đức Giê-su Ki-tô và sống một cuộc sống khả ái. Có khi nào bạn cảm thấy ân hận vì dành một tình cảm và sự quan tâm cho một ai đó, và điều đó đã để lại những vết sẹo trong lòng mình? Nếu thực sự yêu như Đức Giê-su đã yêu bạn, liệu có giúp bạn hòa giải với những tổn thương vẫn còn âm ỉ trong lòng bạn?

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Kính mời quý ACE chia sẻ cảm nhận hoặc nêu thắc mắc ở đây. Xin cám ơn.
HHTLC