Thứ Sáu, 22 tháng 5, 2015

CHƯƠNG 2 - Thư Thứ Nhất Gửi Tín Hữu Thê-xa-lô-ni-ca


Thái độ của ông Phao-lô khi ở Thê-xa-lô-ni-ca
1 Thật vậy, thưa anh em, chính anh em biết rằng việc anh em đón tiếp chúng tôi không phải vô ích.
2 Như anh em biết, chúng tôi đã đau khổ và bị làm nhục tại Phi-líp-phê; nhưng vì tin tưởng vào Thiên Chúa chúng ta mà chúng tôi đã mạnh dạn rao giảng Tin Mừng của Thiên Chúa cho anh em, qua những cuộc chiến đấu gay go.3 Lời giảng của chúng tôi không do sự sai lầm, không có dụng ý xấu, không nhằm lừa dối ai,4 nhưng vì Thiên Chúa đã thử luyện chúng tôi và giao phó Tin Mừng cho chúng tôi, thì chúng tôi cứ vậy mà rao giảng, không phải để làm vừa lòng người phàm, mà để làm đẹp lòng Thiên Chúa, Đấng thử luyện tâm hồn chúng tôi.5 Không bao giờ chúng tôi đã dùng lời xu nịnh, như anh em biết; không bao giờ chúng tôi đã viện cớ để che đậy lòng tham, có Thiên Chúa chứng giám;6 không bao giờ chúng tôi đã tìm cách để được một người phàm nào tôn vinh, dù là anh em hay người khác,7 trong khi chúng tôi có thể đòi anh em phải trọng đãi, với tư cách là Tông Đồ Đức Ki-tô.
8 Chúng tôi đã quý mến anh em, đến nỗi sẵn sàng hiến cho anh em, không những Tin Mừng của Thiên Chúa, mà cả mạng sống của chúng tôi nữa, vì anh em đã trở nên những người thân yêu của chúng tôi.9 Thưa anh em, hẳn anh em còn nhớ nỗi khó nhọc vất vả của chúng tôi: đêm ngày chúng tôi đã làm việc để khỏi thành gánh nặng cho một người nào trong anh em, suốt thời gian chúng tôi loan báo Tin Mừng của Thiên Chúa cho anh em.10 Anh em làm chứng, và Thiên Chúa cũng chứng giám, rằng với anh em là những tín hữu, chúng tôi đã cư xử một cách thánh thiện, công minh, không chê trách được.11 Anh em biết: chúng tôi đã cư xử với mỗi người trong anh em như cha với con;12 chúng tôi đã khuyên nhủ, khích lệ, van nài anh em sống xứng đáng với Thiên Chúa, Đấng kêu gọi anh em vào Nước của Người và chia sẻ vinh quang với Người.  
Đức tin và lòng kiên nhẫn của người Thê-xa-lô-ni-ca
13 Bởi thế, về phần chúng tôi, chúng tôi không ngừng tạ ơn Thiên Chúa, vì khi chúng tôi nói cho anh em nghe lời Thiên Chúa, anh em đã đón nhận, không phải như lời người phàm, nhưng như lời Thiên Chúa, đúng theo bản tính của lời ấy. Lời đó tác động nơi anh em là những tín hữu.14 Thật vậy, thưa anh em, anh em đã noi gương các Hội Thánh của Thiên Chúa ở miền Giu-đê là những Hội Thánh của Đức Ki-tô Giê-su, vì anh em cũng đã phải chịu những nỗi đau khổ do đồng bào của anh em gây ra, như các Hội Thánh đó đã phải chịu do người Do-thái.15 Những người này đã giết Chúa Giê-su và các ngôn sứ, đã bắt bớ chúng tôi, họ không đẹp lòng Thiên Chúa và chống lại tất cả mọi người;16 họ ngăn cản khi chúng tôi rao giảng cho người ngoại để những người này được ơn cứu độ. Như vậy họ luôn luôn chất đầy thêm tội lỗi; nhưng cuối cùng cơn thịnh nộ của Thiên Chúa đã giáng xuống trên họ.
 Ông Phao-lô lo lắng về cộng đoàn
17 Phần chúng tôi, thưa anh em, phải xa cách anh em một thời gian ngắn, xa mặt chứ không cách lòng, chúng tôi càng cố gắng hơn để lại thấy mặt anh em, vì chúng tôi rất ước ao điều đó.18 Bởi vậy chúng tôi đã muốn đến thăm anh em -chính tôi, Phao-lô, đã nhiều lần định đi- nhưng Xa-tan đã cản trở chúng tôi.19 Quả thế, ai là niềm hy vọng, là niềm vui của chúng tôi, ai là triều thiên làm cho chúng tôi hãnh diện trước nhan Đức Giê-su, Chúa chúng ta, khi Người quang lâm, nếu không phải là anh em?20 Phải, chính anh em là vinh quang và là niềm vui của chúng tôi.

CHIA SẺ
 Trung tín (1-6). Những đau khổ của Thánh Phao-lô nơi cộng đoàn Philliphe có thể đã làm cho ông do dự  thực thi sứ vụ ở Thê-xa-lô-ni-ca, nhưng ngài là một đầy tớ muốn trung thành với Đức Chúa. Sứ điệp và động lực của ngài thật tinh ròng, và Thiên Chúa đã chúc phúc cho sứ mạng của ngài. Nếu được Thiên Chúa chấp thuận và có phải đau khổ thì vẫn tốt hơn là được con người vỗ tay và thịnh vượng. Khi bạn cảm thấy muốn bỏ cuộc, hãy tiếp tục (1Cr 4:2). Có khi nào bạn muốn bỏ cuộc trước sứ mạng của Thiên Chúa, và đâu là cách giúp bạn chọn lựa đi tiếp?
Hiền lành (c.7-9). Những tín hữu trẻ cần một người cha mẹ thiêng liêng để nuôi dưỡng họ một cách trìu mến trong Chúa. Sứ vụ của thánh Phao-lô được thúc đẩy bởi tình yêu, không phải lòng tự hào hay khao khát có được vật chất. Bạn đã được giáo dục bằng kỷ luật hay bằng yêu thương, giả như bạn được giao cho trách nhiệm hướng dẫn một ai đó, bạn sẽ chọn phương pháp nào?
Không khiển trách (c.13-16). Thật là quan trọng để trở nên những gương mẫu tốt cho những người tín hữu trẻ! Trẻ em làm điều chúng ta làm, chứ không phải điều chúng ta nói. Gương sáng của bạn trong tư cách là một Ki-tô hữu có làm cho những người khác lớn lên một cách dễ dàng?
Lòng hăng hái (c.13-16). Với những người khao khát Lời Chúa, điều đó giúp họ lớn lên (Gr 15:16; 1Pr 2:2). Khi họ nghe Lời Chúa, họ đón nhận một cách hăng hái và thực hành ngay thức thời. Bạn hăng say tìm kiếm về điều gì trong lúc này?
Niềm hy vọng (c.17-20). Thánh Phao-lô đã hy vọng lại được thăm viếng những người bạn của mình; nhưng cho dù họ không được gặp lại nhau trên trần thế này, ngài có thể gặp họ khi Đức Chúa lại đến. Khi Đức Giê-su đến, liệu bạn sẽ vui mừng trong sự hiện diện của Ngài do bởi những người mà bạn có ảnh hưởng vì Đức Ki-tô?

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Kính mời quý ACE chia sẻ cảm nhận hoặc nêu thắc mắc ở đây. Xin cám ơn.
HHTLC