Thứ Hai, 2 tháng 1, 2012

CHƯƠNG 31 - SÁCH SÁNG THẾ KÝ

Ông Gia-cóp trốn đi
1 Ông Gia-cóp nghe được những lời của các con trai ông La-ban nói rằng: "Gia-cóp đã lấy tất cả tài sản của cha chúng ta, và nhờ tài sản của cha chúng ta mà làm nên cơ đồ ấy." 2 Ông Gia-cóp nhìn nét mặt ông La-ban và thấy rằng, đối với mình, cha không còn như xưa nữa. 3 Ðức Chúa phán với ông Gia-cóp: "Hãy trở về quê cha đất tổ, về với họ hàng ngươi: Ta sẽ ở với ngươi." 
4 Ông Gia-cóp sai người đi gọi bà Ra-khen và bà Lê-a ra ngoài đồng, đến chỗ đàn chiên dê của ông. 5 Ông nói với họ: "Tôi thấy rằng nét mặt của cha các bà đối với tôi không còn như xưa nữa; nhưng Thiên Chúa của cha tôi đã ở với tôi. 6 Chính các bà biết rằng tôi đã phục vụ cha các bà bằng tất cả sức lực của tôi. 7 Cha các bà đã đánh lừa tôi, và đã đổi công xá của tôi mười lần, nhưng Thiên Chúa đã không để cho ông ấy làm hại tôi. 8 Mỗi khi ông nói: "Những con lốm đốm sẽ là công xá của con", thì tất cả chiên dê đẻ ra những con lốm đốm; mỗi khi ông nói: "Những con vằn sẽ là công xá của con", thì tất cả chiên dê đẻ ra những con vằn. 9 Thiên Chúa đã lấy đàn vật của cha các bà mà cho tôi. 10 Vào thời chiên dê giao nhau, tôi ngước mắt lên và chiêm bao thấy rằng: những con dê đực phủ những con cái thì vằn, lốm đốm và khoang. 11 Sứ thần của Thiên Chúa nói với tôi trong giấc chiêm bao: "Gia-cóp!" Tôi thưa: "Dạ, con đây!" 12 Người phán: "Ngước mắt lên mà nhìn: mọi con dê đực phủ những con cái thì vằn, lốm đốm và khoang, vì La-ban đối xử với ngươi thế nào, Ta đã thấy hết. 13 Ta là Thiên Chúa, Ðấng đã hiện ra với ngươi ở Bết Ên, nơi ngươi đã xức dầu một trụ đá, nơi ngươi đã khấn hứa với Ta. Giờ đây, đứng lên! Ra khỏi đất này mà trở về quê hương ngươi."
14 Bà Ra-khen và Lê-a trả lời ông rằng: "Nào chúng tôi còn được chung phần và hưởng cơ nghiệp trong nhà cha chúng tôi nữa đâu? 15 Chúng tôi chẳng bị cha coi là người xa lạ đó sao? Vì cha đã bán chúng tôi đi, lại còn nuốt ngon tiền bạc của chúng tôi. 16 Vâng, tất cả tài sản Thiên Chúa đã lấy của cha chúng tôi thì thuộc về chúng ta và con cái chúng ta. Giờ đây mọi điều Thiên Chúa đã phán với ông, ông cứ làm."
17 Ông Gia-cóp đứng lên, đưa các con và các bà vợ lên lạc đà. 18 Ông đưa tất cả đàn vật và mọi tài sản ông đã gây được, đàn vật riêng của ông mà ông đã gây được ở Pát-đan A-ram, để đi về với ông I-xa-ác, cha ông, ở đất Ca-na-an. 19 Trong lúc ông La-ban đi xén lông chiên, thì bà Ra-khen lấy trộm các tượng thần của cha bà. 20 Ông Gia-cóp đánh lừa ông La-ban, người A-ram, không cho ông ấy biết mình đi trốn. 21 Ông trốn đi với tất cả những gì thuộc về ông; ông đứng lên, sang Sông Cả và hướng thẳng về núi Ga-la-át.
Gia-cóp trốn đi với tất cả những gì thuộc về ông


Ông La-ban đuổi theo ông Gia-cóp
22 Sang ngày thứ ba, người ta báo cho ông La-ban biết ông Gia-cóp đã trốn đi. 23 Ông đem anh em họ hàng đi với mình, rượt theo ông Gia-cóp bảy ngày đường, và đuổi kịp ông này ở núi Ga-la-át. 24 Ban đêm Thiên Chúa đến báo mộng cho ông La-ban, người A-ram, rằng: "Coi chừng, đừng nói bất cứ điều gì với Gia-cóp." 25 Ông La-ban theo kịp ông Gia-cóp. Ông Gia-cóp đã cắm lều trên núi; ông La-ban với các anh em họ hàng cũng cắm lều trên núi Ga-la-át.
26 Ông La-ban nói với ông Gia-cóp: "Con đã làm gì thế? Con đã đánh lừa cha mà đem các con gái cha đi như thể tù chiến tranh. 27 Tại sao con đã lén lút trốn đi và đã lừa cha, không cho cha biết, để cha còn tiễn đưa con trong niềm vui tiếng hát, trong tiếng trống tiếng đàn? 28 Con đã không để cho cha hôn con hôn cháu cha. Thật con đã hành động ngu xuẩn ! 29 Cha có đủ khả năng làm hại các con, nhưng đêm qua Thiên Chúa của cha các con đã phán với cha rằng: "Coi chừng, đừng nói bất cứ điều gì với Gia-cóp." 30 Bây giờ thì con đi vì quá nhớ nhà cha con, nhưng tại sao con lại lấy trộm các thần của cha?" 31 Ông Gia-cóp đáp lại ông La-ban: "Vì con sợ, và con tự bảo: có khi cha sẽ dùng sức mạnh mà đoạt lại các con gái của cha. 32 Còn nếu cha tìm được các thần của cha nơi người nào, thì người ấy không được sống nữa. Có anh em họ hàng của cha con ta chứng kiến, xin cha nhận ra cái gì là của cha trong những thứ con có ở đây, và cứ lấy lại." Ông Gia-cóp không biết rằng bà Ra-khen đã lấy trộm các tượng ấy. 33 Ông La-ban vào lều ông Gia-cóp, rồi vào lều bà Lê-a và lều hai người nữ tỳ, nhưng không tìm thấy gì. Ông ra khỏi lều bà Lê-a và vào lều bà Ra-khen. 34 Bà Ra-khen đã lấy các tượng thần, để trong yên lạc đà rồi ngồi lên trên. Ông La-ban lục lọi khắp cả lều mà không tìm thấy. 35 Bà thưa với cha: "Xin ngài đừng nổi nóng nếu con không thể đứng lên trước mặt ngài, vì con đang có điều thường xảy đến cho đàn bà." Ông tìm tòi nhưng không thấy các tượng thần.
36 Bấy giờ ông Gia-cóp nổi nóng và trách móc ông La-ban; ông lên tiếng nói với ông La-ban: "Con có tội có lỗi gì mà cha cứ theo con gắt gao như vậy? 37 Lục lọi tất cả đồ đạc của con, cha có tìm được đồ đạc gì của nhà cha không? Cha cứ đưa ra đây trước mặt anh em họ hàng của con và anh em họ hàng của cha, để họ phân xử cho đôi bên. 38 Suốt hai mươi năm con đã ở với cha, chiên cái dê cái của cha không hề sẩy thai, con không hề ăn con chiên đực nào trong đàn vật của cha. 39 Con vật bị cắn xé, con không đưa về cho cha, chính con chịu đền; con bị mất trộm con nào ban ngày hay ban đêm, cha đều đòi con phải trả. 40 Ban ngày con bị nắng thiêu, ban đêm con bị lạnh buốt, không sao chợp mắt ngủ được. 41 Con ở nhà cha đã được hai mươi năm, con đã phục vụ cha được mười bốn năm để được hai cô con gái của cha, sáu năm để được chiên của cha, cha đã đổi công xá của con mười lần. 42 Giả như Thiên Chúa của cha con, là Thiên Chúa ông Áp-ra-ham thờ và là Ðấng ông I-xa-ác khiếp sợ, đã không ở với con, thì bây giờ hẳn cha đã để con về tay không. Thiên Chúa đã thấy cảnh khổ cực và công lao vất vả của con, và đêm qua Người đã phân xử."
 Thoả hiệp giữa ông Gia-cóp và ông La-ban
43 Ông La-ban đáp lại ông Gia-cóp: "Các cô này là con gái của cha, các cháu này là cháu của cha, chiên dê này là chiên dê của cha, tất cả những gì con thấy đều là của cha. Hôm nay cha có thể làm gì cho các con gái của cha, hoặc cho những đứa con chúng đã sinh ra? 44 Bây giờ, nào cha con ta hãy lập giao ước, giao ước đó sẽ làm chứng giữa cha con ta."
"... cha con ta hãy lập giao ước ..."

 45 Ông Gia-cóp lấy một tảng đá dựng lên làm trụ. 46 Ông Gia-cóp nói với anh em họ hàng mình: "Hãy nhặt đá." Họ lấy đá làm thành một đống. Họ ăn tại đó, trên đống đá ấy. 47 Ông La-ban gọi chỗ đó là Giơ-ga Xa-ha-đu-tha, còn ông Gia-cóp thì gọi là Ga-lơ-ét. 48 Ông La-ban nói: "Ðống đá này hôm nay làm chứng giữa cha con ta." Vì thế người ta gọi nó là Ga-lơ-ét 49 và cũng gọi là Mít-pa, vì ông nói: "Xin Ðức Chúa canh giữ giữa cha con ta, khi chúng ta khuất mặt nhau. 50 Nếu con hành hạ các con gái cha, và nếu ngoài các con gái cha, con còn lấy thêm vợ khác, thì dù không có ai ở với chúng ta, con hãy coi chừng: Thiên Chúa làm chứng giữa cha con ta." 51 Ông La-ban nói với ông Gia-cóp: "Ðây đống đá này, và đây trụ đá cha đã đặt giữa cha và con. 52 Ðống đá này làm chứng và trụ đá này cũng làm chứng rằng cha không được vượt qua đống đá này sang bên con, và con cũng không được vượt qua đống đá này và trụ đá này sang bên cha với ý đồ xấu. 53 Xin Thiên Chúa của ông Áp-ra-ham và Thiên Chúa của ông Na-kho -Thiên Chúa của cha các ngài- xét xử giữa chúng ta." Ông Gia-cóp đã thề nhân danh Ðấng mà cha ông là I-xa-ác khiếp sợ. 54 Ông dâng lễ tế trên núi và mời anh em họ hàng đến dùng bữa. Họ dùng bữa và nghỉ đêm trên núi.

CHIA SẺ

Tẩu thoát. Hoàn cảnh gia đình làm cho Gia-cóp, và các bà vợ của ông chẳng được thoải mái chút nào, nhưng ông kiên nhẫn chờ đợi sự hướng dẫn của Thiên Chúa trước khi ra đi. Tâm hồn tìm kiếm sẽ luôn luôn nhận được lời từ Thiên Chúa khi những quyết định phải được thực hiện. Đọc Thánh vịnh 25 trong ánh sáng của hoàn cảnh Gia-cóp. Giống như mẹ mình trước đây, Gia-cóp đã làm điều đúng theo một phương cách sai, và Thiên Chúa phải can thiệp để bảo vệ ông (v. 24). Trong những tình huống tiêu cực xảy ra trong cuộc sống, chúng ta không thể áp dụng ngay chiêu “tẩu vi thượng sách” (bỏ chạy là cách tốt nhất), bởi vì trong nhiều hoàn cảnh, Thiên Chúa muốn chúng ta ở lại ngay tại điểm chúng ta đang đối mặt với khó khăn đang thách đố mình. Đâu là những khó khăn hiện tại, mà đang cám dỗ bạn tháo lui, câu chuyện của Giacóp có củng cố niềm tin của bạn để đối diện với thách đố đó ?

Gặp nhau. Gia-cóp đi trước La-ban ba ngày, nhưng bố vợ ông cuối cùng cũng bắt kịp. Không ai có thể thành công khi trốn khỏi những rắc rối. La-ban quở trách Gia-cóp vì phá vỡ những tập tục xã hội, trong khi đó Gia-cóp kết án La-ban phá vỡ lời hứa hai mươi năm. Ở đây vẫn có vấn đề khác liên quan đến các thần của nhà mình, vì bất kỳ ai có chúng, họ có thể tuyên bố sở hữu tài sản của La-ban. Chúng ta được sinh ra đời rồi mới được học cách để sống, và nhữngbài học cuộc sống không có ngày tốt nghiệp, cho tới khi chúng ta ra trường cũng là ngày chúng ta bước ra khỏi cuộc đời. Không ai có thể giải quyết những khó khăn bằng cách đè nén nó, bỏ chạy có phải là cách thức quen thuộc của bạn khi đối diện với khó khăn trong cuộc sống ? Và bạn có học được bài học mới nào sau những sóng gió xảy ra trong đời bạn ?

Thích nghi. Hai người đàn ông chẳng bao giờ đồng ý với nhau, và vấn đề của họ không giải quyết được. Thay vào đó, họ đã tuyên bố đình chiến và làm một trụ đá như là biên giới không bên nào được sang bên kia. Nó được gọi là “đống đá bằng chứng” để nhắc nhở Gia-cóp và La-ban rằng Thiên Chúa trông chừng cả hai. Trong những khó khăn của bạn, Thiên Chúa có chen vào được để giúp đỡ gì cho bạn, hoặc ít ra là ngăn bớt những tình huống xấu hơn ?

1 nhận xét:

  1. Câu chuyện của gia đình Gia-cóp hôm nay là chính câu chuyện của con. Câu chuyện về 2 cuộc chạy trốn: chạy trốn hoàn cảnh và chạy trốn chính mình. Và một câu chuyện về lắng nghe: lắng nghe tiếng Chúa.

    Con cứ ngỡ rằng không nhắc đến, không hề nghĩ đến chuyện ấy là con đã bỏ lại tất cả sau lưng. Thế nhưng, sự thật hoàn toàn trái ngược: con đã chẳng hề giải quyết được một chút gì để lòng mình có lại được niềm vui. Cuộc trốn chạy này quá dài và kéo theo những cuộc trốn chạy nhỏ khác nữa. Khi khép kín lòng mình lại, con vô tình đã đóng luôn sự nhạy cảm đối với anh chị em cùng gặp thách đố như con. Con đã hoàn toàn thất bại đối với khoảng thời gian đã đánh mất và bao cơ hội để chia sẻ đã qua đi. Nhưng bù lại, kinh nghiệm được quay về, được biết mình vẫn được yêu quý, được đặt cái nhỏ nhoi của mình trong cái uy quyền của Chúa, thật là vô giá. Đó là dấu ấn tình yêu nhiệm màu đậm nét trong con. Để rồi qua đó, mỗi lần muốn phản ứng theo thói quen yếu đuối của mình trước một thử thách, con đã biết xin ơn để được can đảm đứng lại mà đối đầu với nó cùng với Chúa.

    Khi con phàn nàn, trách móc, bực tức, u sầu ủ dột, đổ lỗi cho người khác, ghen tuông, lừa dối...thường là những lúc con không nhận ra rằng chính cái tự ái, cao ngạo, sợ sự thật, thiếu lòng bác ái, thiếu tinh thần trách nhiệm, tham lam... của con đã làm nên những phản ứng rất bình thường ấy. Bao lâu con chưa khám phá được nguyên nhân tiềm ẩn sâu xa đàng sau những cái "bình thường" ấy, bấy lâu con đang chạy trốn chính mình.

    Nghiệm lại những gì con đã trải qua, Chúa luôn có đó ở bên con. Chúa nhẹ nhàng nhắc nhở con về sự hiện diện của Chúa qua những khắc khoải của tâm hồn con, qua nước mắt, nụ cười của anh chị em con, qua lời khen tiếng chê mà con nghe được...Nhưng thường thường, con chỉ nghe được tiếng Chúa có phần đầu: lời mời gọi của Chúa. Thế nên con "lên đường" theo cách thức của mình. Cái "nửa chừng xuân" ấy thoạt đầu xem ra xuông xẻ, nhưng rồi thì rắc rối đã xảy ra, chẳng khác nào chuyện của bà Rê-bê-ca và ông Gia-cóp. Chỉ vì con đã không thể nghe được phần sau: Chúa muốn con thực hiện thế nào. Chỉ vì "tiếng con", với những lý lẽ có vẻ hợp lý, ồn ào và rất quen thuộc với con hơn.

    Lạy Chúa, Chúa không muốn con thụ động, nhưng muốn con tích cực và nỗ lực trong cuộc sống. Xin giúp con biết khiêm nhường và lắng đọng khi cầu nguyện để tiếng Chúa không còn lạ lẫm và khó nhận ra đối với con nữa. Xin uy quyền của Chúa bao phủ con để con không còn sợ hãi nữa. Xin tình yêu bao dung của Chúa dẫn con lên đường mỗi ngày. Con chân thành cầu xin như vậy, lạy Chúa là Cha rất nhân từ của con.

    Trả lờiXóa

Kính mời quý ACE chia sẻ cảm nhận hoặc nêu thắc mắc ở đây. Xin cám ơn.
HHTLC